Ý NHẠC TRONG “LÁ THƯ” CỦA ĐOÀN CHUẨN & TỪ LINH

  • 8 Tháng Tám, 2019
  • Đăng bởi editor
Dĩ vãng rộn ràng sống lại trong mối tình xa xưa tưởng rằng mình đã quên, với muôn vàn kỷ niệm hiu hắt, mông lung.

Mặc dù Đoàn Chuẩn & Từ Linh đều sinh ra, lớn lên và hoạt động văn nghệ tại Miền Bắc Việt Nam trong suốt thời gian diễn ra hai cuộc chiến tranh tại Việt Nam, từ 1946 tới 1975, các nhạc phẩm trữ tình của hai nhạc sĩ tài hoa này đã được phổ biến hết sức sâu rộng tại Miền Nam hồi trước năm 1975, nơi nền âm nhạc không ngừng thăng hoa.

Trong số những bài hát trữ tình của Đoàn Chuẩn & Từ Linh được ưa chuộng, phải kể đến các nhạc phẩm tiêu biểu như Cánh hoa duyên kiếp, Gửi gió cho mây ngàn bay, Lá đổ muôn chiều, Lá thư, Tà áo xanh hay Dang dở, Thu quyến rũ…

Mặc dù tình yêu là đề tài luôn được đề cập tới trong các ca khúc trữ tình của Đoàn Chuẩn & Từ Linh nhưng, khác với các sáng tác cùng chủ đề của các nhạc sĩ đương thời và của các nhạc sĩ sau này, tình yêu trong các ca khúc của hai nhạc sĩ tài hoa này luôn mang tính cách nhẹ nhàng, thanh thoát, lúc ẩn, lúc hiện, có khi giống như tia nắng sớm, có khi tựa như áng mây chiều trôi, và có khi chỉ là sương khói mơ hồ chỗ ven sông hoa rụng.
Nơi đây, xin hãy cùng tìm về ý nhạc của Đoàn Chuẩn & Từ Linh qua một sáng tác trữ tình tiêu biểu của hai nhạc sĩ này, ca khúc “Lá thư.”

Dĩ vãng rộn ràng sống lại trong mối tình xa xưa tưởng rằng mình đã quên, với muôn vàn kỷ niệm hiu hắt, mông lung khi nhớ tới mùa Thu năm xưa đôi ta gửi nhau phong thư ngào ngạt hương. Ôi! Nhớ ơi là nhớ cái nét bút đa tình, lả lơi trên nền giấy màu xanh lơ, từng làm hồn ta chết lịm và tâm trí ta vật vờ trong những chiều vàng nắng tắt bên sông.

Cho dù vật đổi, sao dời, anh vẫn nhớ tới phút giây ngập ngừng trải hồn trên lòng giấy, viết rằng đôi ta sẽ chờ nhau cho đến kiếp nào với mối tình đầu trong gió mùa, hỡi người yêu dấu ơi?

Giờ đây, khi tình đã lỡ muôn vàn, trong những đêm dài gối chiếc mang mối u hoài nào em có hay, lòng anh mải băn khoăn không biết em nay về đâu khi phong thư vẫn còn đây mà chẳng tìm đâu thấy bóng dáng em yêu. Phải chăng nhớ nhau đành tìm trong ánh sao? Trong trăm nhớ ngàn thương, anh nhớ tới ngày nào đôi ta cùng bước đến chiếc cầu nơi em ngồi xõa mớ tóc thề và cùng anh hẹn lời ân ái mà nay chẳng biết đã trôi đến bến nào, tựa như hình dáng chiếc thuyền yêu cứ biền biệt phương trời.

Thời gian luôn là liều thuốc tiên có khả năng hàn gắn bao vết thương lòng, nhưng thời gian cũng là giông bão tàn phá mọi niềm vui và hạnh phúc trên đời, vì thế mối tình mong manh kia rồi cũng đành chịu số phận nghiệt ngã, khiến đôi mình chỉ còn biết lặng nhìn thời gian như đang xóa lời yêu thương, thời gian như đang làm phai nhạt dần màu bao lá thư ướp mộng ban đầu.

Một chiều cuối Thu, chợt xao xuyến thương tình xưa trong tuyệt vọng, anh quay về đây đốt tờ thư mong quên đi niềm ân ái ngàn xưa đang vò nát tâm tư mình, lòng tự nhủ thôi cứ để ái ân trôi theo tháng năm tàn, ái ân chìm theo tháng năm vàng mà chấp nhận thương đau, bởi vì mối tình nghệ sĩ nào lại chẳng được ví như giấc mơ, thôi đành lặng nhìn tình người nghệ sĩ phai rồi.

Giữa lúc muôn vàn kỷ niệm êm đềm từ quá khứ đang hiện về, lòng anh chợt xao xuyến thương tình xưa, chạnh nhớ tới mùa Thu năm nao mình anh lênh đênh rừng cùng sông, mắt trông vời từng chiếc lá Thu dần vàng theo.

Trong mớ kỷ niệm êm đềm, hắt hiu kia, lòng anh lại nhớ tới ngày nào chúng mình cùng bước đến cầu để cho em ngồi buông xõa mớ tóc thề ôm ấp bờ vai. Hỡi ôi, cảnh cũ còn đây mà người xưa nay biền biệt phương nào! Còn đâu ân ái chăng người xưa?

Nhớ tới mùa Thu năm xưa gửi nhau phong thư ngào ngạt hương
Nét bút đa tình lả lơi
Nhớ phút ngập ngừng lòng giấy viết rằng chờ đến kiếp nào
Tình đầu trong gió mùa người yêu ơi

Em nay về đâu phong thư còn đây
Nhớ nhau tìm trong ánh sao
Nhớ tới ngày nào cùng bước đến cầu ngồi xõa tóc thề
Hẹn lời ân ái trôi đến bến nào hình dáng thuyền yêu

Thời gian như xóa lời yêu thương
Thời gian phai dần màu bao lá thư
Anh quay về đây đốt tờ thư quên đi niềm ân ái ngàn xưa
Ái ân theo tháng năm tàn ái ân theo tháng năm vàng
Tình người nghệ sĩ phai rồi

Nhớ tới mùa Thu năm nao mình anh lênh đênh rừng cùng sông
Chiếc lá Thu dần vàng theo
Nhớ tới ngày nào cùng bước đến cầu ngồi xõa tóc thề
Còn đâu ân ái chăng người xưa!

(Lá Thư – Đoàn Chuẩn & Từ Linh)

Thời gian luôn là liều thuốc tiên có khả năng hàn gắn bao vết thương lòng, nhưng thời gian cũng là giông bão tàn phá mọi niềm vui và hạnh phúc trên đời…”

VANN PHAN

Thương mại

MYVIET INC
  • 25 Tháng Một, 2019
  • Đăng bởi editor
MY VIET MAGAZINE
  • 25 Tháng Một, 2019
  • Đăng bởi editor
Nhạc-Sĩ-Tài-Ba-Ryuichi-Sakamoto
Nhạc Sĩ Tài Ba Ryuichi Sakamoto

Nhạc sĩ, Ca sĩ, Nhà sản xuất, Nhà hoạt động môi trường… có rất nhiều...

  • 15 Tháng Ba, 2019
  • Đăng bởi editor
Xem thêm
RYAN GOSLING – CHÀNG LÃNG TỬ CUỒNG SI

Khán giả nữ như muốn chết chìm trong đôi mắt xanh sâu thẳm, nụ cười...

  • 21 Tháng Ba, 2019
  • Đăng bởi editor
Xem thêm
KHÚC NHẠC THÁNG TƯ

Tháng Tư trôi nghiêng trong tia nắng đã bắt đầu nhuốm màu rực rỡ hòa...

  • 22 Tháng Tư, 2020
  • Đăng bởi editor
Xem thêm
CATE BLANCHETT – NỮ HOÀNG KHÔNG NGAI CỦA HOLLYWOOD

Khi “thiên nga nước Úc” Nicole Kidman trả lời về câu hỏi rằng cô có...

  • 8 Tháng Tám, 2019
  • Đăng bởi editor
Xem thêm